Một con mèo hoang được cả 2 người bạn tìm thấy, một cô bé hay cười, và một anh chàng hay mếu. Họ móc ngoéo tay nhau: mỗi người sẽ giữ chú mèo trong một ngày. Và câu chuyện từ đó bắt đầu!
Cô bé hay cười vốn dĩ là con gái nên tỏ ra đảm đang, biết cách chăm sóc mèo hơn. Với cô, việc cho ăn, dỗ dành động vật rất ư là đơn giản, bởi 1 lẽ trước đây cô đã từng nuôi 1 chú cún, nhưng nó đã qua đời sau tai nạn thương tâm. Chắc ai cũng biết, được ăn no, ngủ nơi ấm áp mèo ta sung sướng biết dường nào!
Rồi cũng hết ngày, mèo được giao cho anh chàng hay mếu chăm sóc. Anh chàng vốn là 1 con người cảm xúc, nên rất dễ khóc khi gặp chuyện buồn. Phải, nhưng ít ai biết được là ngoài cô bé hay cười, chàng ta chẳng có ai là bạn thân cả. Và giờ anh có thêm 1 người bạn mới. đó là mèo con.
Nói về mèo con, đang ở 1 ngôi nhà đầy ắp màu hồng, giờ lại chuyển qua tay cậu bé hay mếu, mèo cũng hơi buồn. Nó cứ thế năm ì một chỗ, chẳng thèm chơi đùa như khi ở với cô bé kia.
Về phần anh chàng, cậu ta thấy lạ khi mèo như đang bệnh, sốt sắng tìm mọi cách chữa trị. Vốn bản tính hậu đậu, cậu bé vấp phải bậc thềm khi chạy đi mua sữa cho mèo. Bụi bay tung tóe, quần áo lấm lem buồn đất, cậu cứ thế ngồi òa ra khóc. Miu ta cũng thấy lạ, chạy tới xoa xoa đầu vào ống quần đang rách tươm như dỗ dành. Như một phép màu, cậu bé ngừng khóc, ộm lấy chú mèo ngồi tỉ tê...
Ngày qua ngày, cuộc sống của chú mèo cứ một khoảnh khắc hạnh phúc, thì tiếp diễn là một không gian màu xam xám của cậu bé hay mếu. Nhưng mèo không hề buồn, bởi nó biết cái cảm giác cô đơn tồn tại trong câu bé, vì rằng trước đây nó cũng là mèo hoang cơ mà! Cuộc sống đâu phải chỉ toàn 1 tông màu tươi, phải không nào?!
Một ngày kia, cô bé hay cười được bạn bè tặng cho một quả banh màu cam nhân dịp sinh nhật. Quả bóng tròn, có 2 sọc màu xanh lá, màu mà cô bé rất thích. Thế là cô bé cứ tung tăng vui đùa với quá bóng cam, mà dường như quên đi sự có mặt của mèo. Ừ, thì cũng phải, muốn ăn gì mèo chỉ phải vào bếp mà lấy, cô bé đã dọn sẵn cả rồi. Nhưng cũng từ ngày đó, mèo không được vào phòng cô bé nữa, chỉ 1 lí do rất hồn nhiên của mấy cô cậu bé đang lớn: sợ mèo nghịch nhưng món quà, và sợ mèo làm hỏng trái banh mà cô bé rất quí.
Dần dần, mèo cũng buồn bã, và nó cảm thấy vui hơn khi ở bên cậu bé. Tuy không đem lại tiếng cười nhưng cậu bé sống gần gũi, luôn tìm cách để mèo tung tăng với cậu. Cách làm hậu đậu, nhưng chân thành, mèo biết điều đó!
Chuyện gì đến cũng đã đến, ngày nọ 2 đứa bạn bắt đầu tranh nhau quyền nuôi con mèo. Họ luôn tình cách chứng minh rằng mình là người hợp lí để làm chủ. Ban ngày thì họ cứ quyết liệt, chống đối nhau ra mặt, nhưng cứ khi đêm đến, họ lại cảm giác lo lắng cho nhau, không biết bạn mình sẽ ra sao khi không được nuôi mèo nữa...